Có ba phụ nữ trung tuổi vốn là bạn học cũ. Họ chơi với nhau rất thân thiết và tất cả đều có con gái.

Con gái của người mẹ thứ nhất đã lấy bằng thạc sĩ ở nước ngoài. Con gái của người mẹ thứ hai cũng có một vị trí rất tốt trong chính phủ và con gái của người mẹ thứ ba vẫn đang trong quá trình cố gắng gây dựng sự nghiệp.

Khi ba bà mẹ hẹn nhau nói chuyện, hai bà mẹ đầu tiên nói câu nào là khen ngợi con mình câu đó. Người mẹ thứ ba chỉ yên lặng nghe họ nói, vừa cười vừa đưa mũi kim đan len trên tay…

Cô con gái của người mẹ thứ ba thường hay về nhà và hôm đó bất ngờ nghe được câu chuyện của mẹ và các bạn, khỏi phải nói cô xót xa cho mẹ đến thế nào.

Đợi hai bạn của mẹ ra về, cô ôm mẹ nói: “Mẹ, con xin lỗi mẹ, con không giỏi giang, không để mẹ được sống hạnh phúc như các dì ấy.”

Người mẹ nghe con gái nói vậy liền dừng tay, xoa vào đôi tay vì làm việc vất vả mà trở nên thô ráp của con gái, nói: “Con ngốc ạ, con phải nhớ rằng trong lòng mẹ, con là ưu tú nhất. Hạnh phúc là một dạng cảm giác, ngày nào cũng nhìn thấy con là mẹ thấy đủ rồi, con đem đến cho mẹ một thứ hạnh phúc khác với họ.”

3 năm sau…

Người mẹ thứ nhất không còn khoe thành tựu của con gái ở nước ngoài nữa mà bây giờ, bà trách rằng suốt 3 năm, bà chờ đợi con về thăm mình nhưng cô gái không về lấy một lần. Qua điện thoại, con gái bà nói với mẹ rằng ở nước ngoài, cạnh tranh trong công việc rất gay gắt, cô không thể tranh thủ về thăm mẹ được.

Người mẹ thứ hai cũng không còn khoe công việc chốn quan trường của con gái như trước. Bà trách rằng trong suốt 3 năm qua, ngày nào bà cũng phải đưa đón cậu cháu ngoại đi học, tan trường, thậm chí còn phải chăm sóc cuộc sống cho con gái. Ngày qua ngày, bà bắt đầu cảm thấy đau lưng mỏi vai, sức khỏe yếu dần, vậy mà từ sáng đến tối chẳng nhìn mặt con được vài lần. Con gái bà nói rằng vì công việc bận rộn, mà tìm giúp việc lại không yên tâm, bây giờ là giai đoạn quan trọng, không thể để mặc con cho người khác.

Còn con gái của bà mẹ thứ ba lại khác, vẫn như xưa, cô thường xuyên ở bên cạnh mẹ. Và chỉ có người mẹ thứ ba thường xuyên tươi cười, hạnh phúc, hiền hòa.

Trong 3 năm qua, con gái bà không chỉ đã tạo dựng được công ty của riêng mình mà còn thực hiện nghiêm túc một quy định do chính cô đặt ra, là chỉ không cần không đi công tác, cô sẽ tranh thủ thời gian về thăm mẹ, dù chỉ là một lúc. Cô luôn muốn ở bên cạnh mẹ, và những lần cô về, mẹ cô đều chuẩn bị rất nhiều đồ con gái thích ăn.

Trên thế giới này, cảm giác hạnh phúc nhất chính là: Các thành viên trong gia đình bình an vô sự, khỏe mạnh và sống hòa thuận bên nhau.

Kết:

Hạnh phúc thực ra chỉ là một dạng cảm xúc, và dạng cảm xúc này luôn cao hơn hàm ý của nó.

Một kẻ mê tiền, kiếm được một khoản tiền lớn, đó là hạnh phúc.

Một người ăn xin, xin được một bữa cơm no, đó là hạnh phúc.

Một người mẹ không hẳn cứ nhìn thấy con con giàu sang phú quý đã là hạnh phúc. Có thể thường xuyên gặp con, thấy con bình an, khỏe mạnh, vui vẻ, vậy là đã đủ để khiến bà trở thành người hạnh phúc nhất thế giới.

Hạnh phúc thường ở ngay cạnh chúng ta, không cần phải nhọc công kiếm tìm, chỉ cần quay người là có thể thấy!

Nguồn: DKN

Categorized in: