Trưởng thành, đó là khi rời bỏ một đám đông để tự mình đứng vững. Quá trình trưởng thành cũng như cành lá mọc ra khỏi cây, gần nhau nương tựa lẫn nhau, từ từ phân tách; quá trình trưởng thành cũng giống như cơn mưa nhỏ, thoát khỏi quần thể, tìm thấy chính mình.

  1. Tâm lý có chừng mực

Người xưa có câu, quý nhân có thể tự hiểu mình. Quá trình trưởng thành cũng là quá trình tự biết. Mỗi cá nhân đều là cá thể độc lập, cho dù có quan hệ thân mật như thế nào đi nữa cũng không thể làm hai người hợp nhất thành một.

Con người phát triển trong hoàn cảnh không giống nhau, nơi ở cũng không giống nhau, cách suy nghĩ, phương thức làm việc đều sẽ có khác biệt dù nhiều hay ít. Có chừng mực trong tâm lý chính là nói làm chính mình thật tốt, đừng dùng quan điểm của bản thân mà phỏng đoán người khác.

Bảo trì khoảng cách hợp lý, giữ tâm lý đúng mực, con người có thêm một chút thần bí, mới có sức hấp dẫn. Người thực sự trưởng thành sẽ không dùng “ba bộ mặt” mà đi cầu xin người khác, không cưỡng cầu người khác giống với mình.

Ở giữa bạn bè có chừng mực, không nên cứ chăm chú vào cuộc sống của người khác; giữa người thân có chừng mực, mỗi cá nhân có cách nhìn của người đó, không nên cưỡng ép mỗi thành viên gia đình đều trở thành bản sao của mình; giữa người lạ cũng phải có chừng mực, biểu hiện ra những gì cần biểu hiện, giữ lấy mặt thần bí của chính mình, mới có thể cho người khác sự ngạc nhiên vui vẻ.

Âm dương ngũ hành tương sinh tương khắc, có chừng mực mới có thể vận chuyển bình thường. Trong tâm có chừng mực, tách mình và người khác, không nên phụ thuộc người khác, cũng không nên có ý đồ khống chế người khác.

  1. Lời nói có chừng mực

Quá trình trưởng thành là không ngừng hiểu được sức mạnh của ngôn từ. Có câu: “Thiện ý một câu ấm ba đông, lời ác lạnh người sáu tháng ròng”. Trong lời nói, muốn giữ đúng chừng mực thì về mặt tâm lý, đầu tiên trong lòng nhận rõ chính mình, sắp đặt đúng vị trí của bản thân mới có thể giữ đúng chừng mực trong lời nói.

Trong lời nói giữ đúng mực, không nên biến thành chanh chua, nói đùa phải chú ý giới hạn, không nên quá lửa. Đùa vui có thể ở người nhà, tốt nhất đừng đùa giỡn với người không thân.

Sắp đặt đúng vị trí của mình, tinh tường mối quan hệ giữa mình và người khác, lời nói ra phải suy nghĩ, đối với người có quan hệ khác nhau phải có ngữ khí khác nhau.

Trong lời nói giữ đúng mực, không nên tìm hiểu đời tư của người khác. Có một nhóm người ưa thích tìm hiểu đời tư của người khác, đem những chuyện đoán già đoán non làm đề tài buôn chuyện. Không có người nào thích bị nghị luận sau lưng, cũng không có ai ưa thích bị hỏi tận ngọn nguồn, trong lúc lời nói của bạn có ý thăm dò đời tư của người khác, đừng ngại đổi vào vị trí với người kia mà suy nghĩ một chút.

Trong lời nói giữ đúng mực, không nên nói lời sâu đậm với người mới quen. Quá trình con người trưởng thành hoàn toàn là quá trình học biết im lặng. Suốt ngày líu lo om sòm không yên hoàn toàn không phải người có bản lĩnh thật sự, có điều gì cũng nói ra ngoài, có bí mật nào đều không giữ được, nào khác gì một đứa trẻ.

  1. Hành vi có chừng mực

Trưởng thành là học biết dùng đại não thay cho động tác, để suy nghĩ đi trước tay chân. Hành vi cần nhớ kỹ đúng mực, mới có thể khiến động tác thoát khỏi sự khống chế của cảm xúc.

Chúng ta thường nói về “chứng quá khích”, khi trẻ con lấy không được đồ vật, thường sẽ nằm trên mặt đất mà lăn qua lăn lại, dùng loại động tác kịch liệt này để diễn tả tình cảm và cảm xúc.

Con người dần dần trưởng thành, chính là muốn làm chủ nhân cảm xúc của chính mình. Dù cho trong lòng lo lắng phập phồng, trên hành động cũng không chút dao động sợ hãi. Đừng để chỉ vì nhất thời phẫn nộ mà ném vỡ đồ vật, đóng sập cửa, những động tác này không chỉ vô bổ, cũng thể hiện ra sự không trưởng thành của bạn.

Trong hành vi nhớ chừng mực mới học được suy nghĩ trước, hành động sau. Trước khi làm việc phải lập ra kế hoạch, suy nghĩ nhiều lần, không nên chỉ dựa vào một bụng nhiệt huyết mà làm việc. Nếu như không chắc chắn, thì trước tiên thực hiện một bước nhỏ để đánh giá hiệu quả, bước một bước quá lớn sẽ dễ té ngã.

Hành vi có chừng mực, mới có thể giữ được khoảng cách an toàn cho người khác. Quan hệ của con người không giống nhau, những hành động có thể làm tự nhiên cũng không giống nhau. Con người trưởng thành không thể đối xử như nhau, giữa bạn bè có những hành động nào không thể làm, trong tâm phải phân biệt rõ ràng.

Giữ chừng mực, cũng giống như một con ốc vít, thoạt nhìn tưởng không có ý nghĩa gì, lại đủ để ảnh hưởng hoạt động bình thường. Đúng mực, cũng giống như khe hở của cái ngàm gỗ có được khe hở đó, cuộc sống mới có thể thoải mái dễ chịu.

Trưởng thành không chỉ là nở hoa kết trái, còn là cắt cành xén lá. Đúng mực, là sự trưởng thành ở tầng cao nhất.

Categorized in:

Tagged in: