Ngày nay chúng ta vẫn thường nghe nhắc đến “của hồi môn” và hiểu đó là món quà mà cha mẹ cô gái tặng con khi con đi lấy chồng. Nhưng ngày xưa, việc cô gái đi lấy chồng phải mang theo của hồi môn gần như là phong tục bắt buộc. Vậy việc cô gái mang theo của hồi môn về nhà chồng là có lý do gì?

Vì sao phụ nữ xưa lấy chồng phải đem theo của hồi môn? Ảnh: Internet
Của hồi môn là đồ dùng, quần áo hay tiền bạc…mà người phụ nữ mang từ nhà cha mẹ đẻ đến nhà chồng khi kết hôn. Tùy theo phong tục tập quán ở mỗi nơi mà của hồi môn có thể khác nhau.
Những cô gái trong gia đình giàu có thời xưa khi đi lấy chồng thường mang theo hộp trang điểm, giường, tủ…Thậm chí có những gia đình, cô gái còn mang theo rất nhiều đồ dùng và tiền bạc mà cho dù sống cả đời ở nhà chồng cũng không cần tiêu đến một đồng của gia đình chồng.
Phong tục tặng của hồi môn ở nước ta bắt nguồn từ Trung Hoa. Tại Trung Hoa, phong tục tặng của hồi môn ra đời vào thời Xuân Thu. Thời ấy không chỉ những gia đình “danh gia vọng tộc”, những gia đình quan lại có điều kiện mới tặng của hồi môn cho con gái khi con gái đi lấy chồng. Mà việc tặng của hồi môn đã được phổ cập rộng rãi trong dân gian.
Người xưa quan niệm, tặng của hồi môn cho con gái có 4 nguyên nhân chính là:
Một là vì cha mẹ mong muốn cho con gái một chút đồ dùng vật dụng, giúp con có cuộc sống tốt hơn trong cuộc sống gia đình vợ chồng ban đầu.
Hai là, cha mẹ muốn qua việc này cố gắng tạo dựng địa vị cho con gái ở nhà chồng. Của hồi môn nhiều có nghĩa là gia đình của cô gái có thực lực về kinh tế. Vì thế, chúng ta có thể thấy qua phim ảnh, các gia đình xưa đều coi trọng việc tặng cho con gái của hồi môn có giá trị như vòng tay bằng ngọc, miếng ngọc…
Ba là vì sợ con gái về nhà chồng còn nhiều bỡ ngỡ và nhớ nhà, nhớ cha mẹ anh chị em nên muốn tặng của hồi môn cho con gái để mỗi khi nhớ nhà cô gái có thể ngắm nhìn những vật mà cha mẹ tặng cho mang theo. Có những gia đình phú ông giàu có còn cho cả người hầu theo cùng hầu hạ con gái để con gái không cảm thấy xa lạ.
Bốn là cha mẹ tặng của hồi môn cho con gái là mong muốn con được may mắn, có cuộc sống đủ đầy cả về vật chất, hạnh phúc vợ chồng và con cái.
Đối với gia đình nhà chồng, họ rất ý thức rằng của hồi môn là của con dâu nên không bao giờ có quyền can thiệp. Nếu như can thiệp vào của hồi môn này nhất định phải nhận được sự đồng ý của con dâu, việc con dâu không đồng ý được coi là việc chính đáng.
Vào thời xưa, việc nhà chồng chiếm dụng của hồi môn của con dâu thì bị xem là hành vi rất xấu xa, sẽ lưu tiếng xấu về thanh danh.
Sau khi chủ của số của hồi môn này qua đời, thì người thừa kế số của hồi môn ấy là con cái của họ. Nếu người phụ nữ ấy không có con cái thì người thừa kế sẽ là con cháu thuộc nhà mẹ đẻ của họ với ý nghĩa trả về cho cha mẹ đẻ.
Theo phong tục là như vậy, nhưng hầu hết những người phụ nữ xưa đều yêu thương và chăm sóc hy sinh cho chồng con. Nên họ luôn sẵn lòng lấy phần của hồi môn của mình ra để chu cấp cho chồng học tập thành tài hoặc gây dựng sự nghiệp. Trường hợp người chồng không cần dùng đến, người phụ nữ nhất định sẽ dành hết cho con của mình chứ không giữ làm của riêng. Đó là đức tính tạo nên bản sắc riêng biệt đáng trân quý của người phụ nữ cả xưa và nay.

Theo Daikynguyenvn.com

Categorized in: