“Một người tìm đến một vị hòa thượng để được giải thoát. Người ấy nói với vị hòa thượng: “Con không bỏ xuống được một số việc, cũng không bỏ xuống được một số người. Vị hòa thượng ôn tồn nói: Không có gì là không bỏ xuống được, mà là do mình cố tình không bỏ xuống.
Để chứng minh điều mình nói, vị hòa thượng đưa cho người ấy một chén uống trà, sau đó rót nước trà nóng vừa mới pha vào chén trà ấy, rót đến khi nước chảy tràn cả ra ngoài. Do nước trà quá nóng, người ấy bị bỏng, lập tức buông tay ra… Rồi vị hòa thượng nói với người ấy rằng: trên thế giới này không có chuyện gì là không thể bỏ xuống, không có gì là không thể buông… ĐAU TỰ NHIÊN SẼ BUÔNG”.
Năm từ trong cái kết câu chuyện mà vị hòa thượng ấy nói cứ loanh quanh trong đầu mình, làm mình suy nghĩ mãi về những thứ ôm đồm trong lòng mình thời gian qua. Nhưng liệu mình có làm được thế không, có buông được những suy nghĩ vớ vẫn trong đầu được hay không, có kết thúc được những gì cần phải kết thúc hay không, có buông được những gì cần phải buông hay không… Cứ thế hàng trăm, hàng ngàn câu hỏi được đặt ra và nó vẫn là “câu hỏi lớn không lời đáp”.
Một từ BUÔNG nghe có vẻ dễ dàng, có thể buông tay khi bị gai đâm, có thể buông tay khi nước nóng đổ vào tay, có thể buông công việc khi thấy nó không còn thú vị… nhưng liệu có thể buông cái thứ tình cảm đã hằn sâu trong tim hay không thì chắc chỉ có thời gian mới có câu trả lời. Đau tự nhiên sẽ buông, nó là lẽ thường tình, nhưng liệu buông rồi có hết đau ngay không? Có những người dù đã buông nhưng cái đau nó vẫn cứ kéo dài theo năm tháng và nó cứ trực chờ tìm cơ hội quay trở lại khi có điều kiện cần và đủ và có những người thì nỗi đau ấy nó cứ giằng xé trong tâm can họ cả một thời, một đời.
Nhưng lẽ thường tình ấy cũng đúng, mặc dù biết buông là sẽ đau nhưng người ta vẫn cứ phải buông khi biết rằng không nên níu kéo những gì không thuộc về mình. Và đó là điều cần thiết, nên buông những gì không thuộc về mình, nên buông những thứ cố tình làm cho mình đau… Và cũng là lẽ tự nhiên, BUÔNG để rồi lại NẮM. Nắm lấy những cơ hội mới, nắm lấy những gì thuộc về mình, nắm lấy những thương yêu, nắm lấy những hạnh phúc và nắm lấy trái tim của người biết yêu thương và trân trọng tình yêu, không so đo tính toán…
Hoài Sa

Categorized in:

Tagged in:

,