Câu chuyện cảm động về tấm lòng nhân hậu của một thầy giáo già về hưu phải đi nhặt rác để kiếm sống là một minh chứng cho chúng ta thấy lòng tốt vẫn luôn tồn tại quanh đây.
Để có thêm tiền giúp đỡ trẻ em cơ nhỡ kém may mắn, ngày ngày thầy giáo già về hưu họ Vỹ vẫn cần mẫn đi nhặt rác.
|
Tấm lòng nhân hậu của thầy giáo già đã nghỉ hưu họ Vỹ tại Hàng Châu vẫn được người dân nơi đây nhắc đến với thái độ trân trọng.
Thầy Vỹ là giáo viên cấp 3 đã nghỉ hưu với số lương hưu ít ỏi là 5.000 đồng/tháng và không đủ sống. Cả cuộc đời thầy thanh bạch với nỗ lực giáo dục thế hệ tương lai nên người. Đến khi nghỉ hưu thầy vẫn không có khoản dành dụm gì ngoài đồng lương hàng tháng từ bảo hiểm xã hội, nhưng quá ít. Thầy Vỹ không còn cách nào khác đành đi nhặt rác để kiếm thêm chút ít vào sinh hoạt phí hàng ngày. Thầy vẫn luôn mong muốn được cập nhật tình hình về thế giới mình đang sống, bởi vậy mà khi thư viện Hàng Châu mở cửa cho người nghèo, kể cả người nhặt rác và vô gia cư tới đọc sách, với điều kiện họ phải vệ sinh tay chân sạch sẽ trước khi bước vào phòng đọc, thầy Vỹ đã vô cùng sung sướng bởi thầy làm gì có đủ tiền để mua số sách báo ở đó cơ chứ.
Thầy vẫn luôn ấp ủ giấc mơ có điều kiện cập nhật tri thức hơn nữa để truyền thụ lại cho trẻ em nghèo không có điều kiện đến trường.
Buồn thay thầy Vỹ chưa kịp thực hiện giấc mơ ấy thì một tai nạn ác nghiệt đã cướp đi mạng sống của ông. Một lần khi qua đường, thầy Vỹ bị chiếc taxi phóng nhanh vượt ẩu đâm chết.
Khi người dân trong xóm tổ chức tang lễ cho thầy giáo nghèo khổ đơn thân, họ không thấy bất kỳ của cải nào ngoài chiếc giường đơn cũ kỹ, một chiếc đèn nhỏ, vài cuốn sách sờn gáy trong ngôi nhà thấp bé lụp sụp mà nhà nước cấp cho các giáo viên ở cách đây từ rất lâu rồi.
Mọi người vô cùng bất ngờ khi biết được rằng, toàn bộ tiền hưu trí thầy Vỹ đã dành để đem tặng trẻ em cơ nhỡ không gia đình như những bé phải đi ăn xin hay đánh giầy trên đường phố. Số tiền nhặt rác ít ỏi hàng ngày thầy Vỹ cũng chỉ để lại phần nhỏ để chi tiêu tằn tiện, còn lại cũng dành cho các bé mồ côi không nơi nương tựa.
Thầy giáo nghèo có tấm lòng nhân hậu ấy không chỉ cống hiến hết tài sản nhỏ nhoi mình kiếm được mỗi ngày cho trẻ em nghèo kém may mắn, mà thầy còn ký vào đơn hiến nội tạng cho người nào cần cách đây chục năm, với mong muốn cứu thêm một mạng người cũng là điều rất quý.
Một người thầy già nua đơn thân nghèo khó, hàng ngày mặc bộ quần áo sờn cũ để cặm cụi bới rác với quang gánh hai bên mà vẫn không quên làm từ thiện và sẵn sàng hiến dâng nội tạng của bản thân cho người cần dùng, đâu có nhiều người làm được việc đó?
Thật đáng quý biết bao tấm lòng nhân hậu như vậy, của một người nghèo về tiền bạc nhưng lại giàu lòng trắc ẩn, của một người chuyên đi nhặt rác nhưng lương tâm trong sạch. Những gì thầy giáo Vỹ đã cống hiến cho đời quả thực đáng trân trọng, không chỉ bởi thầy đã giúp an ủi những số phận kém may xung quanh mình, mà hơn thế giúp cho người dân Hàng Châu thêm tin vào lòng tốt ở con người để sống tốt đẹp hơn nữa.
Theo Minhbao.net/ Secret China